Thơ: Chân Tuyết Nghiêm
Cám ơn thơ đã vẽ nên bức tranh nhiều màu sắc cho cuộc đời tôi sáng đẹp, thanh cao. Thơ đã thâu gom tất cả những hình ảnh đẹp nhất trong cuộc đời tôi may mắn được tận hưởng – những dòng sông, những chiếc lá thu đỏ thắm, những bông tuyết rơi nhẹ nhàng, núi đồi chập chùng hùng vĩ, …
Cám ơn thơ đã cho những âm thanh trở thành tuyệt tác – tiếng gió, tiếng mưa, tiếng chim ca, tiếng pháp âm vang dội trầm hùng từ thâm sâu suối nguồn tỉnh thức.
Cám ơn thơ đã lưu lại những khoảnh khắc thiên thu của tình thầy trò, tình đệ huynh bằng hữu, tình nhân loại trong niềm thương trắc ẩn bình an.
Chân Tuyết Nghiêm
Tình thương của đám mây
Em hãy cứ thương,
nhưng xin đừng nắm bắt
Anh hãy cứ thương,
nhưng xin chớ giữ cho riêng mình
Bởi vì tôi là muôn trùng vũ trụ
Là hạt sương buông,
Là mây trắng thong dong.
Tôi có mặt đây, đến đi trong trời đất
Hãy để tôi là khu vườn của chim ca
Khúc tự do xin cùng người đi tới
Tình thương tôi đã là cả cuộc đời.
Làng Mai Pháp, tháng 1/2012
Hương của núi
(Ngày thứ nhất trên xứ núi)
Ai đưa mây về trên đỉnh núi?
Ngửi hương ban mai
Đón nắng đầu ngày.
Ai đưa mây về trên đỉnh núi?
Ngắm thời gian từng giọt lặng lẽ say.
Mắt ơi ôm lấy trời mây
Tóm thâu cả lòng phố núi
Tiếng chuông ngân chuyển mình đêm tối
Biển sao khuya tan đất quan san.
Mây ngồi thở gió thênh thang
Núi đứng lặng trời tịch tĩnh
Ôi biêng biếc rừng cây hương thanh tịnh
Nhả khói sương hoá hồn núi hữu tình.
Mont Blanc, tháng 9.2011