Thơ: Tagore
Dịch từ văn bản bằng tiếng Đức “Das Herz Gottes“ của Richard Reschika
Ông là một nhân tài của thế giới. Là nhà thơ, nhà giáo dục, nhà soạn kịch và cũng là kịch sĩ, là nhà soạn nhạc và đồng thời là ca sĩ, là họa sĩ, là tiểu thuyết gia, bình luận gia và một nhà du lịch thế giới. Đó là Tagore mà chúng ta thường biết đến qua rất nhiều bài thơ nổi tiếng.
Rabindranath Tagore được sinh ra ở Ấn Độ trong một gia đình học thức uyên thâm. Ông đã trải qua nhiều khổ đau (mất mẹ lúc 13 tuổi và sau này vợ ông chết khi bà mới 30 tuổi), trầm cảm, tuyệt vọng và ông đã từng có ý định tự tử. Nhưng, như chim phượng hoàng sống dậy từ đống tro tàn, ông đã vươn lên từ địa ngục u tối để trở thành một con người mạnh mẽ được thế giới ngưỡng mộ. Ông đã thành lập trường học cho những người nghèo, thất học và bệnh hoạn ở khắp nơi trên đất nước Ấn Độ. Tuy gia đình theo truyền thống Ấn Độ giáo nhưng ông có tinh thần cởi mở, tiếp nhận tuệ giác của những tôn giáo khác như Phật giáo, Thiên chúa giáo và Hồi giáo. Cuộc đời và sự nghiệp của Tagore là một thông điệp của tình thương và sự hiểu biết. Chúng ta hãy đọc một vài bài thơ của Tagore trích từ cuốn sách có tên “Trái Tim của Thượng Đế“. Đây là những lời cầu nguyện với Thượng Đế, nhưng cũng là những lời cầu nguyện với chính mình. Lời cầu nguyện của Tagore là những ước hẹn với sự sống. Dù rơi từ bờ của tuyệt vọng xuống vực sâu thăm thẳm, ông cũng xin được một lần cảm nhận được sự xúc chạm ngọt ngào với vũ trụ bao la (Bên kia bờ tuyệt vọng).
Xin hỏi Thượng Đế
Thượng Đế ơi, từ bao nhiêu kiếp,
Ngài đã gửi sứ giả đến thế giới tàn nhẫn này
để rao truyền lời dạy:“Hãy tha thứ tất cả.
Yêu thương tất cả. Hãy gột sạch những vết nhơ hận thù màu đỏ máu trong trái tim Ngươi.
Làm theo lời Ngài, ôi quá tuyệt vời;
thế nhưng hôm nay – một ngày thật xấu –
vị sứ giả đến trước cửa
đã không được chào đón và bị đuổi xua.
Sao con không nhìn thấy,
kẻ yếu bị hủy diệt bởi lớp vỏ đạo đức giả tạo
của những thế lực bạo tàn?
Sao con không nghe tiếng của công lý
yếu ớt khóc than trong cô đơn
khi đối diện với cuồng phong bạo lực?
Sao con không nhìn thấy
tuổi trẻ vô tư
sống khốn khổ đến điên dại,
đâm sầm vào vách đá vô tâm?
Hôm nay tiếng nói con tắt nghẹn
lời ca câm nín
và thế gian chìm vào bóng tối
giam hãm trong một giấc mơ buồn;
con xin hỏi Thượng Đế, đầm đìa giọt lệ:
Ngài có tha thứ cho chính mình không,
thậm chí, Ngài có thương được kẻ
đầu độc bầu không khí
và dập tắt đi ánh sáng của Ngài không?
Lời cầu nguyện
Xin cho con lòng can đảm lớn để thương yêu,
đây lời cầu nguyện của con – lòng can đảm
để nói, để làm và để buồn đau theo ý của Ngài,
để buông bỏ tất cả và để bị bỏ rơi.
Xin hãy cho con sức mạnh trên con đường nguy hiểm này,
hãy ban cho con nỗi đau và giúp con có lòng vị tha
để mỗi ngày vì Ngài mà hiến tặng.
Xin cho con niềm tin lớn vào tình thương
đây là lời cầu nguyện của con – niềm tin,
ở sự sống trong cái chết,
ở sự thành công trong thất bại, ở quyền lực tiềm tàng trong vẻ đẹp mong manh,
ở sự tôn nghiêm để chấp nhận khổ đau mà không hề than thở.
Giải thoát
Giải thoát nào có nghĩa là từ bỏ!
Con cảm nhận được vòng tay ôm ấp của Tự do
trong hàng ngàn ràng buộc của Hạnh phúc.
Ngài luôn hứa mang cho con rượu mới cất
muôn màu muôn vị,
rót đầy tận miệng bình đất nung này.
Vũ trụ con sẽ thắp lên muôn ngàn ngọn nến
từ lửa của Ngài và
dâng chúng lên bàn thờ mang dấu ấn Ngài.
Không, con sẽ không bao giờ
đóng cửa giác quan
Hạnh phúc được nhìn thấy,
được nghe và được xúc chạm
sẽ làm thành Hạnh phúc của Ngài.
Vâng, tất cả những ảo tưởng con
sẽ bốc cháy tan trong Hạnh phúc huy hoàng,
và tất cả ước mơ con
sẽ chín ngọt trái Yêu thương.

Dòng sinh mạng
Cùng một mạch sống,
ngày đêm chảy trong huyết quản con,
đang luân lưu qua thế gian
trong một vũ điệu nhịp nhàng.
Cũng là sự sống ấy,
nhờ bụi đất thế gian
cuồn cuộn trong từng cọng cỏ
rồi trào dâng trong từng nụ hoa, chiếc lá.
Cũng là sức sống ấy
đong đưa trong chiếc nôi Uyên nguyên
của tử-sinh và thủy triều lên xuống.
Thế giới Sinh động ấy
con đã chạm vào một cách tuyệt vời
bằng thân thể mình.
Và vinh dự làm sao:
Một phần của Nhịp sống ngàn xưa
đang nhịp nhàng điệu vũ trong con.
Báu vật
Con biết, rồi có một ngày
con sẽ không còn nhìn thấy thế gian này
sự sống lặng lẽ rời đi
và bức màng cuối cùng buông xuống.
Nhưng khi đêm về các vì sao vẫn lấp lánh,
bình minh vẫn luôn ló dạng
và thời khắc,
vui buồn thay phiên nhau
như sóng biển xuống lên.
Nghĩ đến ngày kết thúc
ranh giới hiện tại vỡ tan
trong ánh sáng của cái chết con thấy thế giới của Ngài
với những báu vật không cần ai canh giữ
Những nơi tầm thường nhất thật tuyệt vời
những sự sống nhỏ bé nhất thật quý giá.
Những gì con khát khao mà không có được
hay những gì con nhận được – hãy để qua đi.
Xin cho con chỉ thật sự có được những thứ
con vẫn luôn xem thường và hất hủi.